In Bài học:
TKTN - Bài 136
Bài 136 - ll Cô-rinh-tô 11 - Ga-la-ti 2
Nào có lạ gì, chính quỉ Sa-tan mạo làm thiên-sứ sáng-láng. 15Vậy thì những kẻ giúp việc nó mạo làm kẻ giúp việc công-bình cũng chẳng lạ gì; (2Cor 11: 14-15)
Nào có ai yếu-đuối mà tôi chẳng yếu-đuối ư? Nào có ai vấp-ngã mà tôi chẳng như nung như đốt ư? (câu 29)
Vì khi tôi yếu-đuối, ấy là lúc tôi mạnh-mẽ.(2Cor 12: 10b)
Chúng tôi há chẳng bước đi bởi một Thánh-Linh, theo cùng một dấu chân sao? (câu 18b)
Bởi vì, dầu Ngài nhân sự yếu-đuối đã bị đóng đinh vào thập-tự-giá, nhưng Ngài sống bởi quyền-phép Đức Chúa Trời; chúng tôi cũng vậy, dầu là yếu-đuối trong Ngài, nhưng nhờ quyền-phép Đức Chúa Trời thì cũng sẽ sống với Ngài, đặng làm việc giữa anh em. (2Cor 13: 4)
Rốt lại, hỡi anh em, hãy mừng-rỡ; khá theo đến sự trọn-lành; hãy yên-ủi mình, hiệp một tâm-tình, ở cho hòa-thuận, thì Đức Chúa Trời sự yêu-thương và sự bình-an sẽ ở cùng anh em. (câu 11)
Hỡi anh em, tôi nói cho anh em rằng, Tin-lành mà tôi đã truyền, chẳng phải đến từ loài người đâu; 12vì tôi không nhận và cũng không học Tin-lành đó với một người nào, nhưng đã nhận lấy bởi sự tỏ ra của Đức Chúa Jêsus-Christ. (Ga-la-ti 1: 11-12)
Tôi đã bị đóng đinh vào thập-tự-giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác-thịt, ấy là tôi sống trong đức-tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi. (Ga-la-ti 2:20)