Vườn Ê đen mới
XUÂN BẤT TẬN – Mục Sư Ức Chiến Thắng
Kính gởi quý vị bài viết “Xuân Bất Tận” trong dịp đầu năm Tết đến. Cầu xin Đức Chúa Trời ban cho quý vị và gia đình một mùa Xuân phước hạnh từ Đức Chúa Trời ban cho.
Kính chào,
Mục Sư Ức Chiến Thắng
XUÂN BẤT TẬN
Năm đã tàn năm, Tết đến rồi! Thời gian trôi qua sao nhanh quá, vừa mới Tết Tây đó nay lại đến Tết Ta! Nhưng Tết đến mà Xuân hỡi, Xuân ơi, Xuân đâu thấy? Vì đầu tháng hai dương lịch ở Âu Châu, Gia Nã Đại và Hoa Kỳ có nơi vẫn còn là mùa đông băng giá. Tuy vậy, nhưng như thi sĩ Bằng Vân trong bài thơ Tết Tha Hương viết, thì:
Cứ đến mùa này lại nhớ Xuân,
Mặc dầu băng giá tuyết đầy sân.
Đốt hương trừ tịch dâng vài nén,
Tặng bạn tâm tri thảo mấy vần.
Nhắm mắt mơ màng mai cúc nở,
Lắng nghe văng vẳng khách chuông ngân.
Càng tìm Xuân cũ càng day dứt,
Một mãnh u hoài tưởng cố nhân.
Đã sinh ra là người Việt dù sống ở bất cứ nơi nào, và mặc dầu không ai bảo ai, ngày Tết đến trong lòng vẫn thì thầm gợi nhớ đến quê hương. Nhớ những năm tháng thanh bình tại quê nhà dù làm việc ở đâu, trong ngày Tết chúng ta cũng cố gắng trở về để mừng tuổi ông bà, cha mẹ và lì xì cho con cháu. Sau đó cả nhà quây quần bên nhau để thưởng thức các món ăn thuần túy Việt Nam dành riêng cho ngày Tết, và kể cho nhau nghe những phước hạnh, vui buồn trong năm cũ đã qua. Giờ với mùa Xuân xa quê hương, mang thân phận kiếp sống xa nhà thì có khác.
Đông tàn rồi lại Xuân sang,
Có cô gái Việt ngỡ ngàng đón Xuân.
Cô vừa từ giã mùa đông,
Đón Xuân xứ lạ mà lòng quạnh hiu.
Vì cô còn nhớ nhung nhiều,
Về nơi quê cũ một chiều chia ly.
Bao nhiêu kỷ niệm khắc ghi,
Con tim khép kín Xuân thì khó quên.
Chúa Xuân đã đến bên thềm,
Đem cho nhân thế bao niềm hân hoan.
Riêng cô lại thấy bẽ bang,
Phòng không gối chiếc lệ tràn bờ mi.
Mượn lời thơ trên của Hà Ngọc Lân, tôi có thể nói đây là tâm trạng chung của người Việt chúng ta ngày nay vì vận nước mà phải ra đi sống tha hương nơi xứ người. Nên mùa Xuân không còn là niềm vui, mùa Xuân không là biểu tượng cho hy vọng, hạnh phúc con người. Với họ, mùa Xuân là bản giao hưởng bi hùng, và Tết là dòng khổ lụy chảy miên man bất tận. Thi sĩ Tâm Tình bảo:
Ai người vui cảnh Xuân sang,
Riêng tôi chỉ thấy bẽ bàng với Xuân!
Còn Thu Hằng viết:
Ngoài đường xe cộ rần rần,
Riêng mình nào biết có Xuân là gì!
. . . Sầu đong càng lắc càng đầy,
Sao ba ngày Tết thật dài dài ghê!
Mời đọc trọn bài viết:
XUÂN BẤT TẬN