Vườn Ê đen mới
NGƯỜI PHỤC VỤ CHÚA CHÂN CHÍNH – MS Văn Lê
Thưa quí vị và các bạn là những sinh viên thần học!
Trước hết cho tôi được gửi đến quý vị và các bạn lời chào thân ái trong tình yêu của Cứu Chúa Jesus. Tôi dâng lên Ba Ngôi Đức Chúa Trời lời tạ ơn; vì Ngài đã chọn lựa và kêu gọi quý vị và các bạn đang chuẩn bị bước vào con đường phục vụ Chúa trọn thời gian. Với thiên chức cao quý này là một ân điển vô cùng quý giá mà Ngài đã ban cho. Tất nhiên, con đường này là một vinh dự và phước hạnh; bởi sự thương xót của Chúa, chứ không phải vì chúng ta xứng đáng. Nhưng không phải dễ dàng, mà đầy dẫy những chông gai và thử thách. Muốn vượt qua những “tường lửa” ấy, chúng ta không thể trông cậy vào sự khôn ngoan riêng của chính mình, và không thể dùng sức lực của con người. Nhưng, phải nhờ sức của Chúa và sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh.
Trong nhiều năm qua, kể từ khi được Chúa kêu gọi vào chức vụ chăn bầy; bản thân tôi có một thắc mắc mà chưa có câu giải đáp nào thỏa đáng: Tại sao người chăn bầy của Đức Chúa Trời ngày nay không được tôn trọng như những thập niên về trước?
Dò theo những kinh nghiệm từ thực tế, lật từng trang sách chậm rãi; trong khi tiếp xúc, quan sát và tìm hiểu những nguyên nhân cốt lõi của vấn đề; cộng thêm sự học hỏi từ những cuốn sách bồi linh, nhật ký, tự truyện của các vị mục sư tiền bối từ những thập niên trước; tôi đã rút ra được một bài học cho bản thân mình. Song song với những kinh nghiệm nói trên, tôi tạ ơn Đức Chúa Trời vì có dịp tiện được đọc, nghiền ngẫm những cuốn sách viết về chức vụ chăn bầy của những vị giáo sư thần học khả kính và đầy ơn; đã được xuất bản trong nhiều thập niên qua.
Từ những điều may mắn đó, tôi đã tích lũy được một số kiến thức nhất định, để có thể tự mình trả lời cho những suy tư và thắc mắc nêu trên. Với chút ít kiến thức và kinh nghiệm nhỏ bé của mình, tôi không có tham vọng gì khác hơn, là ước mong được chia sẻ, trao đổi và cống hiến cùng với quý vị và các bạn để cùng nhau chiến đấu trong trận chiến thuộc linh ở giai đoạn cuối rốt này. Đồng thời, sự khắc khoải của tôi là ước mong thiên chức cao quý của người chăn bầy được trả lại những giá trị cao quý cố hữu của nó như những thập niên về trước. Muốn thực hiện được những hoài bảo tốt đẹp đó, thiết nghĩ chúng ta trở về nền tảng của Lời Chúa…
Kinh thánh: “ Ví bằng có kẻ mong được làm giám mục, ấy là một việc tốt lành, lời đó là phải lắm. Vậy, người giám mục cần phải không chỗ trách được, là chồng chỉ một vợ mà thôi, có tiết độ, có tài trí, xứng đáng, hay tiếp khách và khéo dạy dỗ. Đừng mê rượu, cũng đừng hung bạo, nhưng phải mềm mại hòa nhã; lại đừng ham tiền bạc; phải khéo cai trị nhà riêng mình, giữ con cái mình cho vâng phục và ngay thật trọn vẹn; vì nếu có ai không biết cai trị nhà riêng mình, thì làm sao cai trị được Hội thánh của Đức Chúa Trời? Người mới tin đạo không được làm giám mục, e người tự kiêu mà sa vào án phạt của ma quỷ chăng. Người giám mục lại phải được người ngoại làm chứng tốt cho, kẻo bị sỉ nhục và mắc bẩy ma quỷ.” (I Timôthê 3: 1-7)
Mời đọc trọn bài viết:
NGƯỜI PHỤC VỤ CHÚA CHÂN CHÍNH