Vườn Ê đen mới
CHÚA KHÔNG BAO GIỜ QUÊN – Thơ Thanh Hữu
CHÚA KHÔNG BAO GIỜ QUÊN
Người mẹ có thể nào quên cho con mình bú,
Hoặc không thương đến con ruột của mình chăng ?
Dù người mẹ quên con mình, Ta vẫn không quên con !
(Ê-sai 49 :15)
Vì Chúa đã nhớ đến từng con chim nhỏ,
Giữ không rơi, không mỏi cánh khung trời.
Chim không gieo, không gặt vẫn thảnh thơi,
Không tồn trữ, mà Chúa vẫn hằng nuôi nấng. (1)
(1)Ma-thi-ơ 6 :26
Vì Chúa đã trao cho hoa hương phấn,
Không dệt thêu, không kéo chỉ nhuộm màu.
Sa-lô-môn mặc sang trọng đến đâu,
Vẫn thua kém sắc hương hoa đồng nội. (2)Lu-ca 12 :27
Vì ta không tự mình làm thay đổi
Sợi tóc đen thành trắng, ở trên đầu. (3)Ma-thi-ơ 5 :36
Chúa khuyên ta đừng sợ hãi lo âu,
Ngài đã đếm mỗi tóc tơ nhỏ bé. (4)Lu-ca 12 :7
Từng sợi tóc, từng bông hoa, chim sẻ,
Chúa đã hằng chăm sóc chúng ngày đêm.
Thì chúng ta, hẳn Chúa chẳng hề quên (5) Lu-ca 12 :6
Cuộc đời ta giữa phong ba bão tố.
Chúa điều khiển, vẽ đường đi thiên lộ
Cho ngân hà, cho tinh tú thiên ngân .
Ngài vận hành dòng lịch sử nhân gian. (6)Châm-ngôn 21 :1
Từ khởi thỉ đến tận cùng chung kết.
Chúa thấy rõ lộ trình ta trên đất,
Mỗi tháng ngày, mỗi biến cố buồn vui.
Khi hanh thông, khi thất bại bùi ngùi,
Chúa bồng ẵm, ấp yêu từng giây phút. (7)Ê-sai 46:3-4
Đừng lo sợ, cho chiến tranh, thời cuộc
Đừng ngại ngùng khi kinh tế thịnh suy.
Đừng lo âu cho đạo đức suy vi,
Cho bão tố, cho thiên tai, dịch lệ.
Hãy bơi lội trong tình yêu trời bể,
Hãy ngắm nhìn mây trắng nổi trời xanh.
Hãy lắng nghe nhạc trỗi khúc thiên thành,
Hãy ca ngợi nguồn linh ân huyền nhiệm.
THANH HỮU
(Trích Thông Tin BCĐ-VN 8/2022)