Vườn Ê đen mới

Đức Tin Khôn Ngoan – MS Ngô Việt Tân

Đức Tin Khôn Ngoan
The wise faith – Gia-cơ 1:1-7

Sách Gia-cơ đề cập về việc sống bằng đức tin chân chính trông như thế nào. Gia-cơ đã ghi lại nhiều chỉ dẫn mà một người sống bằng đức tin sẵn sàng tuân theo vì đó là chỉ dẫn của Chúa. Gia-cơ mô tả loại cuộc sống mà người tuyên bố sống bằng đức tin đang sống.
Gia-cơ đã mô tả rõ ràng sức mạnh của lời nói và khó khăn trong việc kiềm chế nó vì mục đích tốt thay vì mục đích xấu. Ông thúc giục ít người trở thành giáo viên vì sự giám sát chặt chẽ hơn và khó tránh khỏi tác hại do những gì từ lời nói của chúng ta gây ra. Mặc dù Gia-cơ tập trung vào cái lưỡi, ông biết rằng những gì phát ra từ miệng chúng ta chỉ là sự phản ánh của những gì nằm trong tận đáy lòng. Ông khẳng định một cách kiên quyết rằng tất cả chúng ta đều vấp phạm lời nói của mình theo nhiều cách. Nhưng Gia-cơ cũng khẳng định rằng chỉ những người có lòng trong sạch, hoặc trưởng thành về mặt tâm linh mới có thể kiểm soát lời nói của mình.
Chúng ta sẽ không thể kiểm soát được lưỡi của mình nếu chúng ta không giải quyết những gì nằm trong tấm lòng của chúng ta. Vì vậy, Gia-cơ đã khuyên chúng ta cần cầu xin Chúa ban ơn khôn ngoan thiên thượng hầu có thể sống đẹp đạo với người và sáng Danh Thiên Chúa mọi đàng.

1. Chúng ta cần đức tin để sống khôn ngoan trong thử thách
(We need faith to live wisely in trials).
A) Người đặt Đức tin vào Chúa luôn vui mừng trong thử thách với thái độ kiên trì để được trưởng thành và vững vàng.
“Thưa anh chị em, khi gặp những thử thách khác nhau, anh chị em hãy xem tất cả là điều vui mừng, 3 vì biết rằng đức tin anh chị em có bị thử nghiệm mới sinh ra kiên nhẫn, 4 kiên nhẫn có hoàn tất công việc thì anh chị em mới trưởng thành, toàn vẹn, không thiếu sót gì” (Gia-cơ 1:2-4).
B) Người đặt Đức tin vào Chúa luôn cầu xin ơn khôn ngoan để sống đẹp lòng Chúa.
“Nếu trong anh chị em có ai thiếu kém khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời thì sẽ được Ngài cho; Ngài là Đấng ban cho mọi người cách rộng lượng, không quở trách. 6 Nhưng người ấy hãy lấy đức tin mà cầu xin, không chút nghi ngờ vì người nghi ngờ giống như sóng biển bị gió đưa đẩy, dập dồi. 7 Người như thế đừng mong nhận lãnh điều gì từ nơi Chúa;” (Gia-cơ 1:5-7).

2. Chúng ta cần đức tin để sống yêu thương lẫn nhau
(We need faith to live in love with one another).

A) Người đặt Đức tin vào Chúa phải yêu thương lẫn nhau.
“…4 Thế có phải anh chị em kỳ thị lẫn nhau và lấy ác ý mà xét người không? 5 Thưa anh chị em thân yêu của tôi, xin nghe đây: Không phải Đức Chúa Trời đã chọn người nghèo trong thế gian để làm cho họ giàu có trong đức tin và kế thừa Vương quốc mà Ngài đã hứa cho những ai yêu kính Ngài sao? 6 Nhưng anh chị em lại làm nhục người nghèo! Không phải kẻ giàu đã áp bức anh chị em và đưa anh chị em ra tòa sao? 7 Không phải họ đã phạm thượng đến danh cao quý mà anh chị em được mang sao?” (Gia-cơ 2:1-7).
B) Người đặt Đức tin vào Chúa phải yêu thương nhau để làm đẹp lòng Chúa và không bị đoán xét.
“Nếu thật anh chị em làm trọn luật của Vua như đã chép trong Thánh Kinh: “Hãy yêu thương người lân cận như chính mình,” thì anh chị em làm điều tốt. 9 Nhưng nếu thiên vị người ta là anh chị em phạm tội và bị Kinh Luật lên án như một người phạm pháp. 10 … 13 Ai hành động thiếu thương xót sẽ bị xử đoán không chút thương xót; nhưng lòng thương xót thắng hơn sự xử đoán” (Gia-cơ 2:1-13).

3. Chúng ta cần Đức tin để sống tin kính
(We need Faith to live godly lives).
A) Người đặt Đức tin vào Chúa phải thể hiện hành động của mình để dược cứu và được xưng công chính.
“Thưa anh chị em, nếu có ai bảo mình có đức tin nhưng không hành động thì có ích gì không? Đức tin ấy cứu người đó được không?” (Gia-cơ 2:14).
B) Người đặt Đức tin vào Chúa phải thể hiện đức tin và hành động của mình để dược “kiện toàn” (Gia-cơ 2:22)
“… 20 Hỡi kẻ dại khờ! Anh muốn biết đức tin không có hành động là vô ích không? 21 Áp-ra-ham, tổ phụ chúng ta, chẳng từng được kể là công chính do hành động hiến dâng con mình là Y-sác trên bàn thờ sao? 22 Anh thấy đức tin đồng công với các hành động của ông và nhờ các hành động mà đức tin được kiện toàn, 23 Và lời Thánh Kinh này được ứng nghiệm: “Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời nên được kể là công chính và được gọi là bạn hữu của Đức Chúa Trời.” 24 anh chị em thấy con người được công chính bởi hành động nữa, chứ không phải chỉ bởi đức tin mà thôi… 26 Xác không hồn thì chết, đức tin không hành động cũng chết như vậy” (Gia-cơ 2:15-26).

4. Chúng ta cần đức tin để biết cách đối đáp khôn ngoan
(We need faith to know how to respond wisely).
A) Người đặt Đức tin vào Chúa là không thể vừa ca ngợi Chúa mà lại nguyền rủa “con người là kẻ được tạo nên theo hình ảnh Đức Chúa Trời” (Gia-cơ 3:9).
B) Người đặt Đức tin vào Chúa là không thể vừa “phát ra cả lời phúc lành lẫn nguyền rủa” _“Từ một miệng mà phát ra cả lời phúc lành lẫn nguyền rủa sao? Thưa anh chị em, không nên làm thế! 11 Dòng nước xuất phát từ một mạch lại ra cả nước ngọt lẫn nước đắng sao?” (Gia-cơ 3:10-11).
_Kiềm chế và giữ gìn lời nói

5. Chúng ta cần đức tin để sống đạo khôn ngoan (We need faith to live christian lives wisely).
A) Người đặt Đức tin vào Chúa sống khôn ngoan qua sự khiêm nhu.
“Trong anh chị em có ai là người khôn ngoan, hiểu biết không? Hãy thể hiện hành động của mình trong cách cư xử tốt đẹp bởi tính khiêm nhu do sự khôn ngoan” (Gia-cơ 3:13).
B) Người đặt Đức tin vào Chúa phải thể hiện nếp sống khôn ngoan thiên thượng.
“14 Nhưng nếu anh chị em ganh ghét cay đắng, tranh cạnh trong lòng thì đừng khoe khoang và nói dối trái với sự thật. 15 Sự khôn ngoan này không phải từ thiên thượng xuống, nhưng từ trần gian, từ bản tính tự nhiên và ác quỷ. 16 Nơi nào có ganh ghét, tranh cạnh thì chỉ có rối loạn và đủ mọi hành động bất lương. 17 Nhưng sự khôn ngoan thiên thượng trước hết là trong sạch, rồi hòa hiếu, tiết độ, thuận phục, đầy dẫy lòng thương xót và quả tốt lành, không thiên vị cũng chẳng đạo đức giả. 18 Những người hòa giải gieo trong hòa bình thì gặt hái hoa quả công chính” (Gia-cơ 3:14-18).
C) Người đặt Đức tin Chúa phải sống đạo cách khôn ngoan giữa những người chưa tin Chúa
“Hãy đối xử khôn khéo với người ngoài, và tận dụng thì giờ. 6 Lời nói của anh chị em phải có ân hậu và nêm thêm muối ngõ hầu anh chị em biết cách đối đáp với mọi người” (Cô-lô-se 4:5-6).

MỤC SƯ NGÔ VIỆT TÂN

Ngày đăng: 11/25/2024