Thánh Kinh Trắc Nghiệm
THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 29
Đáp án Bài 28:
271.d 272.a 273.b 274.d 275.c 276.b 277.c 278.d 279.a 280.d
In Bài học:
TKTN – Bài 29
Môi-se bèn đỡ vợ và con mình lên lưng lừa, trở về xứ Ê-díp-tô. Người cũng cầm cây gậy của Đức Chúa Trời theo trong tay. (Xuất 4:20)
Kế sau, Môi-se và A-rôn đến tâu cùng Pha-ra-ôn rằng: Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của dân Y-sơ-ra-ên có phán như vầy: Hãy cho dân ta đi, đặng nó giữ một lễ cho ta tại đồng vắng. Nhưng Pha-ra-ôn đáp rằng: Giê-hô-va là ai mà trẫm phải vâng lời người, để cho dân Y-sơ-ra-ên đi? Trẫm chẳng biết Giê-hô-va nào hết; cũng chẳng cho dân Y-sơ-ra-ên đi nữa Xuất 5:1-2)
Hãy tự đi kiếm lấy rơm ở đâu thì đi; song chẳng trừ bớt công-việc các ngươi chút nào. (11)
Môi-se bèn trở về cùng Đức Giê-hô-va mà thưa rằng: Lạy Chúa! sao Chúa đã làm hại cho dân-sự nầy? Chúa sai tôi đến mà chi? Từ khi tôi đi yết-kiến Pha-ra-ôn đặng nhân danh Chúa mà nói, thì người lại ngược-đãi dân nầy, và Chúa chẳng giải-cứu dân của Chúa. (22-23)
Ta là Đức Giê-hô-va sẽ rút các ngươi khỏi gánh nặng mà người Ê-díp-tô đã gán cho, cùng giải-thoát khỏi vòng tôi-mọi; ta sẽ giơ thẳng tay ra, dùng sự đoán-phạt nặng mà chuộc các ngươi. Ta sẽ nhận các ngươi làm dân ta, và ta sẽ làm Đức Chúa Trời của các ngươi; các ngươi sẽ biết ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi, đã rút các ngươi khỏi gánh nặng của người Ê-díp-tô. Ta sẽ dắt các ngươi vào xứ ta đã thề ban cho Áp-ra-ham, cho Y-sác, cho Gia-cốp, mà cho các ngươi xứ đó làm cơ-nghiệp: Ta là Đức Giê-hô-va. (Xuất 6:6-8)
Khi nào ta tra tay vào xứ Ê-díp-tô mà rút dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi giữa vòng người Ê-díp-tô, thì họ sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va (Xuất 7:5)
Pha-ra-ôn bèn đòi các bác-sĩ và thầy phù-chú, là những thuật-sĩ Ê-díp-tô; phần họ, cũng cậy phép phù-chú mình mà làm giống y như vậy. Mỗi người liệng gậy mình, liền hóa thành rắn; nhưng gậy của A-rôn nuốt các gậy của họ. (11-12)
Cá dưới sông chết, nước sông hôi-thối, người Ê-díp-tô không thể uống được; vậy, huyết lan khắp cả xứ Ê-díp-tô. Song các thuật-sĩ cậy phù-chú mình cũng làm được như vậy, lòng Pha-ra-ôn cứng-cỏi, không nghe Môi-se và A-rôn chút nào, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán. (21-22)
Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy đi ra mắt Pha-ra-ôn, và tâu cùng người rằng: Đức Giê-hô-va có phán như vầy: Hãy tha cho dân ta đi, để chúng nó hầu việc ta. (Xuất 8:1)
Đức Giê-hô-va làm y theo lời Môi-se; ếch nhái trong nhà, trong làng, ngoài đồng đều chết hết. Người ta dồn ếch nhái lại từ đống, và cả xứ hôi-thối lắm. Nhưng Pha-ra-ôn thấy được khỏi nạn, bèn rắn lòng, chẳng nghe Môi-se và A-rôn chút nào, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán. (Xuất 8:13-15)
Hãy tha cho dân ta đi, để chúng nó hầu việc ta. Vì nếu ngươi không cho đi, nầy, ta sẽ sai ruồi mòng bu nơi ngươi, quần-thần, dân-sự và cung-điện ngươi; nhà của người Ê-díp-tô đều sẽ bị ruồi mòng bu đầy, và khắp trên đất nữa. Nhưng ngày đó, ta sẽ phân-biệt xứ Gô-sen ra, là nơi dân ta ở, không có ruồi mòng, hầu cho ngươi biết rằng ta, Giê-hô-va, có ở giữa xứ. (20-22)
Đức Giê-hô-va sẽ phân-biệt súc-vật của dân Y-sơ-ra-ên cùng súc-vật của người Ê-díp-tô, sẽ chẳng có một con nào của dân Y-sơ-ra-ên bị chết. (Xuất 9:1-4)
Môi-se bèn đáp rằng: Vừa khi tôi ra khỏi thành, tôi sẽ giơ tay lên Đức Giê-hô-va, sấm-sét sẽ lặng, mưa đá sẽ tan, hầu cho bệ-hạ biết rằng trái đất thuộc về Đức Giê-hô-va. (29)