Thánh Kinh Trắc Nghiệm

THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 30

Ngày 22/12/2018
Đáp án Bài 29:
281.d 282.a 283.d 284.c 285.d 286.c 287.d 288.a 289.b 290.c

 

In Bài học:
TKTN – Bài 30

Mác 1-5

Giăng đã tới, trong đồng vắng vừa làm vừa giảng phép báp-têm ăn-năn, cho được tha tội. Cả xứ Giu-đê và hết thảy dân-sự thành Giê-ru-sa-lem đều đến cùng người, xưng tội mình và chịu người làm phép báp-têm dưới sông Giô-đanh (Mác 1:4-5)

Vả, trong những ngày đó, Đức Chúa Jêsus đến từ Na-xa-rét là thành xứ Ga-li-lê, và chịu Giăng làm phép báp-têm dưới sông Giô-đanh. Vừa khi lên khỏi nước, Ngài thấy các từng trời mở ra, và Đức Thánh-Linh ngự xuống trên mình Ngài như chim bồ-câu. Lại có tiếng từ trên trời phán rằng: Ngươi là Con yêu-dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường (9-11)

Tức thì Đức Thánh-Linh giục Ngài đến nơi đồng vắng. Ngài ở nơi đồng vắng chịu quỉ Sa-tan cám-dỗ bốn mươi ngày, ở chung với thú rừng, và có thiên-sứ hầu việc Ngài. (12)

Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng họ rằng: Hãy theo ta, và ta sẽ khiến các ngươi trở nên tay đánh lưới người. (17)

Vả, bà gia Si-môn đương nằm trên giường, đau rét; tức thì chúng thưa với Ngài về chuyện người. Ngài bèn lại gần, cầm tay người đỡ dậy; bịnh rét dứt đi, và người bắt tay hầu-hạ. (30-31)

Ngài phán: Chúng ta hãy đi nơi khác, trong những làng xung-quanh đây, để ta cũng giảng đạo ở đó nữa; vì ấy là cốt tại việc đó mà ta đã đến. (38)

Đức Chúa Jêsus thấy đức-tin họ, bèn phán cùng kẻ bại rằng: Hỡi con ta, tội-lỗi ngươi đã được tha. (Mác 2:5)

Chẳng phải kẻ mạnh-khỏe cần thầy thuốc đâu, nhưng là kẻ có bịnh; ta chẳng phải đến gọi người công-bình, nhưng gọi kẻ có tội. (17)

Không ai vá miếng nỉ mới vào cái áo cũ; nếu vậy thì miếng nỉ mới chằng rách áo cũ, mà đàng rách thành xấu thêm. Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ; nếu vậy, rượu làm vỡ bầu, rượu mất và bầu cũng chẳng còn. (21-22)

Vì loài người mà lập ngày Sa-bát, chớ chẳng phải vì ngày Sa-bát mà dựng nên loài người. Vậy thì Con người cũng làm chủ ngày Sa-bát. (27-28)

Ngài hỏi họ rằng: Trong ngày Sa-bát, nên làm việc lành hay việc dữ, cứu người hay giết người? Nhưng họ đều nín-lặng (Mác 3:4)

Kìa là mẹ ta và anh em ta! Ai làm theo ý-muốn Đức Chúa Trời, nấy là anh em, chị em, và mẹ ta vậy. (35)

Những người chịu giống gieo nơi đất đá-sỏi, là những kẻ nghe đạo, liền vui-mừng chịu lấy; song vì trong lòng họ không có rễ, chỉ tạm-thời mà thôi, nên nỗi gặp khi vì cớ đạo mà xảy ra sự cực-khổ, bắt-bớ, thì liền vấp-phạm. Còn những kẻ chịu giống gieo nơi bụi gai, là kẻ đã nghe đạo; song sự lo-lắng về đời nầy, sự mê-đắm về giàu-sang, và các sự tham-muốn khác thấu vào lòng họ, làm cho nghẹt-ngòi đạo, và trở nên không trái. Nhưng, những người chịu giống gieo vào nơi đất tốt, là kẻ nghe đạo, chịu lấy và kết quả, một hột ra ba chục, hột khác sáu chục, hột khác một trăm. (Mác 4:16-20)

Sao các ngươi sợ? Chưa có đức-tin sao? (40)

Hãy về nhà ngươi, nơi bạn-hữu ngươi, mà thuật lại cho họ điều lớn-lao thể nào Chúa đã làm cho ngươi, và Ngài đã thương xót ngươi cách nào. Mác 5:19)

Ai đã rờ áo ta? (30)

Hỡi con gái ta, đức-tin con đã cứu con; hãy đi cho bình-an và được lành bịnh. (34)

Đừng sợ, chỉ tin mà thôi (36)

Ngài phán cùng chúng rằng: Sao các ngươi làm ồn-ào và khóc-lóc vậy? Đứa trẻ chẳng phải chết, song nó ngủ. (39)

6941 lượt xem

Ngày đăng: 12/22/2018