Thánh Kinh Trắc Nghiệm
THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 46
Đáp án Bài 45:
441.d 442.b 443.a 444.a 445.d 446.c 447.d 448.c 449.a 450.d
In Bài Học:
TKTN Bài 46
Lu-ca 7-9
Lạy Chúa, xin đừng tự phiền đến thế, vì tôi không đáng rước Chúa vào nhà tôi. Tôi cũng nghĩ mình không đáng đến cùng Chúa; song xin phán một lời, thì đầy-tớ tôi sẽ được lành. (Lu-ca 7:6-7)
28Ta nói cùng các ngươi, trong những người bởi đàn-bà sanh ra, không có ai lớn hơn Giăng Báp-tít đâu; nhưng trong nước Đức Chúa Trời, kẻ rất nhỏ còn lớn hơn Giăng vậy. (28)
Hỡi người trẻ kia, ta biểu ngươi chờ dậy. (Lu-ca 7:14)
Đức-tin của ngươi đã cứu ngươi; hãy đi cho bình-an. (50)
Nầy, lời thí-dụ đó nghĩa như vầy: Hột giống là đạo Đức Chúa Trời. Phần rơi ra dọc đường, là những kẻ đã nghe đạo; nhưng về sau ma-quỉ đến, cướp lấy đạo từ trong lòng họ, e rằng họ tin mà được cứu chăng. Phần rơi ra đất đá-sỏi là kẻ nghe đạo, bèn vui-mừng chịu lấy; nhưng họ không có rễ, chỉ tin tạm mà thôi; nên khi sự thử-thách xảy đến, thì họ tháo lui. Phần rơi vào bụi gai, là những kẻ đã nghe đạo, nhưng rồi đi, để cho sự lo-lắng, giàu-sang, sung-sướng đời nầy làm cho đạo phải nghẹt-ngòi, đến nỗi không sanh trái nào được chín. Song phần rơi vào nơi đất tốt, là kẻ có lấy lòng thật-thà tử-tế nghe đạo, gìn-giữ, và kết-quả một cách bền lòng. (Lu-ca 8:11-15)
Không ai đã thắp đèn lại lấy thùng úp lại, hay là để dưới giường; nhưng để trên chân đèn, hầu cho ai vào nhà đều thấy sáng. Thật không có điều gì kín mà không phải lộ ra, không có điều gì giấu mà chẳng bị biết và tỏ ra.8Vậy, hãy coi chừng về cách các ngươi nghe; vì kẻ đã có, sẽ cho thêm; kẻ không có, sẽ cất lấy sự họ tưởng mình có. (16-18)
Mẹ ta và anh em ta là kẻ nghe đạo Đức Chúa Trời và làm theo đạo ấy. (21)
Người đã khỏi những quỉ ám xin phép ở với Ngài, nhưng Đức Chúa Jêsus biểu về, mà rằng: Hãy về nhà ngươi, thuật lại mọi điều Đức Chúa Trời đã làm cho ngươi. Vậy người ấy đi, đồn khắp cả thành mọi điều Đức Chúa Jêsus đã làm cho mình. (Lu-ca 8: 38-39)
Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi con gái ta, đức-tin ngươi đã chữa lành ngươi; hãy đi cho bình-an. (48)
Đừng sợ, hãy tin mà thôi, thì con ngươi sẽ được cứu. (50)
Khi gần tối, mười hai sứ-đồ đến gần Ngài mà thưa rằng: Xin truyền cho dân-chúng về, để họ đến các làng các ấp xung-quanh mà trọ và kiếm chi ăn; vì chúng ta ở đây là nơi vắng-vẻ. Song Ngài phán rằng: Chính các ngươi hãy cho họ ăn. (Lu-ca 9: 12-13)