Thánh Kinh Trắc Nghiệm
THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 47
Đáp án Bài 46:
451.a 452.b 453.d 454.c 455.d 456.d 457.b 458.b 459.c 460.d
In Bài Học:
TKTN – Bài 47
DÂN-SỐ KÝ 18-23
Các ngươi phải coi-sóc điều chi thuộc về nơi thánh và bàn-thờ, để đừng có sự thạnh-nộ cùng dân Y-sơ-ra-ên nữa. Còn ta đây, trong dân Y-sơ-ra-ên ta đã chọn lấy anh em các ngươi, là những người Lê-vi, mà ban cho các ngươi, vì đã dâng cho Đức Giê-hô-va rồi, đặng làm công-việc của hội-mạc. (Dân-số ký 18: 5-6)
Trong những lễ-vật lãnh được, các ngươi phải lấy ra phần tốt nhứt, biệt riêng ra thánh mà dâng giơ lên cho Đức Giê-hô-va. (29)
Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy cầm lấy cây gậy ngươi, rồi với A-rôn anh ngươi, hãy truyền-nhóm hội-chúng và hai ngươi phải nói cùng hòn đá trước mặt hội-chúng, thì hòn đá sẽ chảy nước ra; ngươi sẽ khiến nước từ hòn đá chảy ra cho hội-chúng và súc-vật của họ uống. (Dân-số ký 20:7-8)
Môi-se và A-rôn truyền-nhóm hội-chúng đến trước hòn đá mà nói rằng: Hỡi dân phản-nghịch! hãy nghe, chúng ta há dễ khiến nước chảy từ hòn đá nầy ra cho các ngươi được sao? Môi-se giơ tay lên, đập hòn đá hai lần bằng cây gậy mình. Nước bèn chảy tràn ra nhiều, hội-chúng uống, và súc-vật họ uống nữa. Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se và A-rôn rằng: Bởi vì hai ngươi không có tin đến ta, đặng tôn ta nên thánh trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, vì cớ đó, hai ngươi sẽ không đem hội-chúng nầy vào xứ mà ta đã cho nó đâu. (10-12)
Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se và A-rôn trên núi Hô-rơ, tại bờ-cõi xứ Ê-đôm, mà rằng: A-rôn sẽ về nơi tổ-phụ mình vì người không được vào xứ mà ta đã ban cho dân Y-sơ-ra-ên đâu; bởi vì tại nước Mê-ri-ba, các ngươi đã bội-nghịch điều-răn ta. (23-24)
Dân-sự bèn đến cùng Môi-se mà nói rằng: Chúng tôi có phạm tội, vì đã nói nghịch Đức Giê-hô-va và người. Hãy cầu-xin Đức Giê-hô-va, để Ngài khiến rắn lìa xa chúng tôi. Môi-se cầu-khẩn cho dân-sự. Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy làm lấy một con rắn lửa, rồi treo nó trên một cây sào. Nếu ai bị cắn và nhìn nó, thì sẽ được sống. (Dân-số ký 21:7-8)
Ba-la-am đáp cùng các sứ-thần của Ba-lác rằng: Dầu Ba-lác sẽ cho ta nhà người đầy vàng và bạc, ta cũng chẳng được vượt qua mạng của Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của ta, đặng làm một việc hoặc nhỏ hay lớn. (Dân-số ký 22:18)
Đức Giê-hô-va bèn mở mắt Ba-la-am ra, thấy thiên-sứ của Đức Giê-hô-va đứng trong đường tay cầm một cây gươm. Người cúi đầu và sấp mặt xuống đất. Thiên-sứ của Đức Giê-hô-va nói: Sao ngươi đã đánh lừa cái ngươi ba lần? Nầy, ta đi ra đặng cản ngươi, vì ta thấy ngươi đi theo một con đường dẫn mình đến nơi hư-nát. (31-32)
Ba-la-am đáp cùng Ba-lác rằng: Nầy tôi đã đến cùng vua, bây giờ tôi há có thể nói ra lời gì chăng? Tôi sẽ nói điều chi Đức Chúa Trời đặt trong miệng tôi vậy. (38)
Tôi há không nên cẩn-thận nói điều Đức Giê-hô-va đặt vào miệng tôi sao? (Dân-số ký 23: 12)
Không có phù-chú nơi Gia-cốp,
Cũng chẳng có bói-khoa trong Y-sơ-ra-ên,
Vì đến kỳ định, sẽ nói về Gia-cốp và Y-sơ-ra-ên rằng:
Việc Đức Chúa Trời làm lạ là dường nào! (23)
Bấy giờ, Ba-lác nói cùng Ba-la-am rằng: Chớ rủa-sả họ, nhưng cũng đừng chúc phước cho nữa. Ba-la-am đáp cùng Ba-lác rằng: Tôi há chẳng có nói: Tôi phải làm mọi điều Đức Giê-hô-va sẽ phán dặn sao? (25-26)