Thánh Kinh Trắc Nghiệm
THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 112
Đáp án bài 111:
1101.b 1102.c 1103.b 1104.b 1105.a 1106.d 1107.d 1108.a 1109.c 1110.c
In Bài học:
TKTN – Bài 112
Bài 112 – Rô-ma 12-14
Lòng yêu-thương phải cho thành-thật. Hãy gớm sự dữ mà mến sự lành. Hãy lấy lòng yêu-thương mềm-mại mà yêu nhau như anh em; hãy lấy lẽ kính-nhường nhau. (Rô-ma 12: 9-10)
Hãy siêng-năng mà chớ làm biếng; phải có lòng sốt-sắng; phải hầu việc Chúa. (c 11)
Hãy vui-mừng trong sự trông-cậy, nhịn-nhục trong sự hoạn-nạn, bền lòng mà cầu-nguyện. (c 12)
Hãy cung-cấp sự cần-dùng cho các thánh-đồ; hãy ân-cần tiếp khách. (c 13)
Hãy chúc phước cho kẻ bắt-bớ anh em; hãy chúc phước, chớ nguyền-rủa. (c 14)
Hãy vui với kẻ vui, khóc với kẻ khóc. (c 15)
Trong vòng anh em phải ở cho hiệp ý nhau; đừng ước-ao sự cao-sang, nhưng phải ưa-thích sự khiêm-nhượng. Chớ cho mình là khôn-ngoan. (c 16)
Chớ lấy ác trả ác cho ai; phải chăm tìm điều thiện trước mặt mọi người. (c 17)
Nếu có thể được, thì hãy hết sức mình mà hòa-thuận với mọi người. (c 18)
Hỡi kẻ rất yêu-dấu của tôi ơi, chính mình chớ trả thù ai, nhưng hãy nhường cho cơn thạnh-nộ của Đức Chúa Trời; vì có chép lời Chúa phán rằng: Sự trả thù thuộc về ta, ta sẽ báo-ứng. (c 19)
Vậy nếu kẻ thù mình có đói, hãy cho ăn; có khát, hãy cho uống; vì làm như vậy, khác nào mình lấy những than lửa đỏ mà chất trên đầu người. (c 20)
Đừng để điều ác thắng mình, nhưng hãy lấy điều thiện thắng điều ác. (c 21)
Mọi người phải vâng-phục các đấng cầm quyền trên mình; vì chẳng có quyền nào mà không đến bởi Đức Chúa Trời, các quyền đều bởi Đức Chúa Trời chỉ-định. (Rô-ma 13:1)
Vậy nên cần phải vâng-phục, chẳng những vì sợ hình-phạt thôi, nhưng cũng vì cớ lương-tâm. (c 5)
Phải trả cho mọi người điều mình đã mắc: nộp thuế cho kẻ mình phải nộp thuế; đóng-góp cho kẻ mình phải đóng-góp; sợ kẻ mình đáng sợ; kính kẻ mình đáng kính. (c 7)
Đừng mắc nợ ai chi hết, chỉ mắc nợ về sự yêu-thương nhau mà thôi, vì ai yêu kẻ lân-cận mình ấy là đã làm trọn luật-pháp. (c 8)
Vả, những điều-răn nầy: Ngươi chớ phạm tội tà-dâm, chớ giết người, chớ trộm-cướp, chớ tham-lam, và mọi điều-răn khác nữa, bất luận điều nào, đều tóm lại trong một lời nầy: Ngươi phải yêu kẻ lân-cận mình như mình. (c 9)
Đêm đã khuya, ngày gần đến; vậy chúng ta hãy lột bỏ những việc tối-tăm mà mặc lấy áo giáp sáng-láng. (c 12)
Hãy bước đi cách hẳn-hoi như giữa ban ngày. Chớ nộp mình vào sự quá-độ và say-sưa, buông-tuồng và bậy-bạ, rầy-rà và ghen-ghét; nhưng hãy mặc lấy Đức Chúa Jêsus-Christ, chớ chăm-nom về xác-thịt mà làm cho phỉ lòng dục nó. (c 13-14)
Hãy bằng lòng tiếp lấy kẻ kém đức-tin, chớ cãi-lẫy về sự nghi-ngờ. Người nầy tin có thể ăn được cả mọi thứ; người kia là kẻ yếu-đuối, chỉ ăn rau mà thôi. Người ăn chớ khinh-dể kẻ không ăn; và người không ăn chớ xét-đoán kẻ ăn, vì Đức Chúa Trời đã tiếp lấy người. (Rô-ma 14:1-3)
Ngươi là ai mà dám xét-đoán tôi-tớ của kẻ khác? Nó đứng hay ngã, ấy là việc chủ nó; song nó sẽ đứng, vì Chúa có quyền cho nó đứng vững-vàng. (c 4)
Kẻ giữ ngày là giữ vì Chúa; kẻ ăn là ăn vì Chúa, vì họ tạ ơn Đức Chúa Trời; kẻ chẳng ăn cũng chẳng ăn vì Chúa, họ cũng tạ ơn Đức Chúa Trời. (c 6)
vì nếu chúng ta sống, là sống cho Chúa, và nếu chúng ta chết, là chết cho Chúa. Vậy nên chúng ta hoặc sống hoặc chết, đều thuộc về Chúa cả. (c 8)
Nhưng ngươi, sao xét-đoán anh em mình? Còn ngươi, sao khinh-dể anh em mình? Vì chúng ta hết thảy sẽ ứng-hầu trước tòa-án Đức Chúa Trời. (c 10)
Vậy chúng ta chớ xét-đoán nhau; nhưng thà nhứt-định đừng để hòn đá vấp chân trước mặt anh em mình, và đừng làm dịp cho người sa-ngã. (c 13)
Tôi biết và tin chắc trong Đức Chúa Jêsus rằng, chẳng có vật gì vốn là dơ-dáy; chỉn có ai tưởng vật nào là dơ-dáy, thì nó là dơ-dáy cho người ấy mà thôi. (c 14)
Vì nước Đức Chúa Trời chẳng tại sự ăn-uống, nhưng tại sự công-bình, bình-an, vui-vẻ bởi Đức Thánh-Linh vậy. Ai dùng cách ấy mà hầu việc Đấng Christ, thì đẹp lòng Đức Chúa Trời và được người ta khen. Vậy chúng ta hãy tìm cách làm nên hòa-thuận và làm gương sáng cho nhau. (c 17-19)