Thánh Kinh Trắc Nghiệm
THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 113
Đáp án Bài 112:
1111.b 1112.b 1113.a 1114.d 1115.a 1116.c 1117.c 1118.a 1119.d 1120.c
In Bài học:
TKTN – Bài 113
Bài 113 – Ê-xơ-tê 8 – Gióp 1
Mạc-đô-chê từ trước mặt vua trở ra, mặc đồ triều-phục xanh và trắng, đội một cái mão triều-thiên lớn bằng vàng, và mặc một cái áo dài bằng bố gai mịn màu tím; thành Su-sơ cất tiếng reo-mừng và hớn-hở. Về phần dân Giu-đa, thì có sự sáng-sủa, vui-vẻ, khoái-lạc và vinh-hiển. (Ê-xơ-tê 8:15-16)
Các đầu-trưởng của những tỉnh, các quan trấn-thủ, các quan cai-quản, cùng những người coi việc vua, đều giúp-đỡ dân Giu-đa, vì họ kính-sợ Mạc-đô-chê. Vì Mạc-đô-chê vốn cao-trọng trong cung vua, danh tiếng người đồn ra khắp các tỉnh, bởi người Mạc-đô-chê càng ngày càng cao-trọng. (Ê-xơ-tê 9: 3-4)
Mạc-đô-chê ghi chép các điều nầy, và gởi thơ cho hết thảy dân Giu-đa ở trong các tỉnh của vua A-suê-ru, hoặc gần hay xa, để khiến cho họ hằng năm giữ ngày mười bốn và mười lăm của tháng A-đa, vì trong ngày và tháng ấy dân Giu-đa đã thoát khỏi kẻ thù-nghịch mình và được bình-an, sự đau-đớn đổi ra mừng-rỡ, và ngày buồn-thảm hóa ra ngày lễ; lại bảo họ lập thành ngày tiệc-yến và vui-mừng, gởi cho lẫn nhau những lễ-vật, và bố-thí cho người nghèo-khổ. (c 20-22)
Mạc-đô-chê, người Giu-đa, làm tể-tướng của vua A-suê-ru; trong vòng dân Giu-đa người được tôn-trọng, đẹp lòng các anh em mình, tìm việc tốt-lành cho dân-tộc mình, và nói sự hòa-bình cho cả dòng-dõi mình. (Ê-xơ-tê 10:3)
Tại trong xứ Út-xơ có một người tên là Gióp; người ấy vốn trọn-vẹn và ngay-thẳng, kính-sợ Đức Chúa Trời và lánh-khỏi điều ác. (Gióp 1:1)
Xảy khi các ngày tiệc-yến xong rồi, Gióp sai người đi dọn các con-cái mình cho thanh-sạch, thức-dậy sớm, dâng của-lễ thiêu tùy số chúng nó; vì người nói rằng: Dễ thường các con ta có phạm tội, và trong lòng từ-chối Đức Chúa Trời chăng. Gióp hằng làm như vậy. (câu 5)
Đức Giê-hô-va lại hỏi Sa-tan rằng: Ngươi có nhìn thấy Gióp, tôi-tớ của ta chăng; nơi thế-gian chẳng có người nào giống như nó, vốn trọn-vẹn và ngay-thẳng, kính-sợ Đức Chúa Trời, và lánh-khỏi điều ác? (c 8)
Nhưng bây giờ hãy giơ tay Chúa ra, đụng đến hại các vật người có, ắt là người sẽ phỉ-báng Chúa trước mặt. (c 11)
Đức Giê-hô-va phán với Sa-tan rằng: Nầy, các vật người có đều phó trong tay ngươi; nhưng chớ tra tay vào mình nó. Sa-tan bèn lui ra khỏi mặt Đức Giê-hô-va (c 12)
Các con trai và con gái ông đương ăn uống tại nơi nhà anh cả của họ, kìa một ngọn gió lớn từ phía bên kia sa-mạc thổi đến, làm cho bốn góc nhà rung-rinh, nhà sập xuống đè chết các người trẻ tuổi (c 18-19)
Gióp bèn chỗi dậy, xé áo mình, và cạo đầu, đoạn sấp mình xuống đất mà thờ-lạy, và nói rằng: Tôi trần-truồng lọt khỏi lòng mẹ, và tôi cũng sẽ trần-truồng mà về; Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi; đáng ngợi-khen danh Đức Giê-hô-va! (c 20-21)