Thánh Kinh Trắc Nghiệm

THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 103

Đáp án Bài 102:
1011.a 1012.c 1013.b 1014.b 1015.d 1016.a 1017.b 1018.d 1019.d 1020.b

In Bài học:
TKTN – Bài 103

Bài 103 – Nê-hê-mi 7-9

Khi vách-thành đã xây xong, và tôi đã tra các cánh cửa, lập những người giữ cửa, kẻ ca-hát, và người Lê-vi trong chức việc của họ, thì tôi giao phó việc cai-trị Giê-ru-sa-lem cho Ha-na-ni, em tôi, và cho Ha-na-nia, quan tể-cung; vì là một người trung-tín và kính-sợ Đức Chúa Trời hơn nhiều kẻ khác. (Nê-hê-mi 7: 1-2)

E-xơ-ra dở sách ra trước mặt cả dân-sự, vì người đứng cao hơn chúng; khi người dở sách ra, thì dân-sự đều đứng dậy. E-xơ-ra ngợi-khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời cao-cả; cả dân-sự bèn giơ tay lên, mà đáp lại rằng: A-men, A-men! rồi chúng cúi đầu, sấp mặt xuống đất mà thờ lạy Đức Giê-hô-va. (Nê-hê-mi 8: 5-6)

Họ đọc rõ-ràng trong sách luật-pháp của Đức Chúa Trời, rồi giải nghĩa nó ra, làm cho người ta hiểu lời họ đọc. (câu 8)

vì ngày nay là thánh, biệt riêng ra cho Chúa của chúng ta. Chớ buồn-thảm, vì sự vui-vẻ của Đức Giê-hô-va là sức-lực của các ngươi. (c 10)

Ngày hai mươi bốn tháng ấy, dân Y-sơ-ra-ên nhóm lại, cữ ăn, mặc bao và phủ bụi-đất. Dòng Y-sơ-ra-ên chia-rẽ các người ngoại, đứng dậy xưng tội-lỗi mình và sự gian-ác của tổ-phụ mình. Chúng đứng dậy tại chỗ mình, đọc trong sách luật-pháp của Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, lâu đến phần tư ngày; trong một phần tư khác, chúng xưng tội và thờ-lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của họ. (Nê-hê-mi 9:1-3)

Hãy đứng dậy, ngợi-khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi, là Đấng hằng có đời đời kiếp kiếp! Đáng khen-ngợi danh vinh-hiển của Ngài, vẫn trổi cao hơn các sự chúc tụng và các lời khen-ngợi. (c 5)

Ôi! chỉ một mình Chúa là Đức Giê-hô-va có một không hai; Chúa đã dựng-nên các từng trời, và trời của các từng trời, cùng toàn cơ-binh của nó, trái đất và các vật ở trên nó, biển và muôn vật ở dưới nó; Chúa bảo-tồn những vật ấy, và cơ-binh của các từng trời đều thờ-lạy Chúa. (c 6)

Nhưng Chúa vốn một Đức Chúa Trời sẵn tha-thứ, hay làm ơn, và thương-xót, chậm nóng giận, và dư đầy nhân-từ, Chúa không có lìa-bỏ chúng. (c 17b)

Chúa vì sự thương-xót của Chúa, không lìa-bỏ chúng trong đồng-vắng; trụ mây dẫn đường ban ngày, không lìa khỏi trên chúng, hoặc trụ lửa lúc ban đêm chiếu sáng và chỉ cho chúng con đường chúng phải đi. (c 19)

Chúa cũng ban cho chúng Thần-linh lương-thiện của Chúa, để dạy-dỗ cho chúng, không từ-chối cho miệng chúng ăn ma-na, và ban cho chúng nước đặng uống khát. (c 20)

Phải, Chúa nuôi-dưỡng chúng bốn mươi năm trong đồng-vắng: chúng chẳng thiếu-thốn chi cả; quần-áo chúng không cũ rách, và chân chúng chẳng phù lên. (c 21)

Ngày đăng: 07/04/2021