Thánh Kinh Trắc Nghiệm
THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 104
Đáp án Bài 103:
1021.d 1022.a 1023.b 1024.d 1025.c 1026.c 1027.a 1028.a 1029.d 1030.d
In bài học:
TKTN – Bài 104
Bài 104 – Rô-ma 5-7
Vậy chúng ta đã được xưng công-bình bởi đức-tin, thì được hòa-thuận với Đức Chúa Trời, bởi Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta, là Đấng đã làm cho chúng ta cậy đức-tin vào trong ơn nầy là ơn chúng ta hiện đương đứng vững; và chúng ta khoe mình trong sự trông-cậy về vinh-hiển Đức Chúa Trời. (Rô-ma 5:1-2)
Nào những thế thôi, nhưng chúng ta cũng khoe mình trong hoạn-nạn nữa, vì biết rằng hoạn-nạn sanh sự nhịn-nhục, 4sự nhịn-nhục sanh sự rèn-tập, sự rèn-tập sanh sự trông-cậy. Vả, sự trông-cậy không làm cho hổ-thẹn, vì sự yêu-thương của Đức Chúa Trời rải khắp trong lòng chúng ta bởi Đức Thánh-Linh đã được ban cho chúng ta. (câu 3-5)
Thật vậy, khi chúng ta còn yếu-đuối, Đấng Christ đã theo kỳ hẹn chịu chết vì kẻ có tội. (c 6)
Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu-thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết. (c 8)
Vì nếu khi chúng ta còn là thù-nghịch cùng Đức Chúa Trời, mà đã được hòa-thuận với Ngài bởi sự chết của Con Ngài, thì huống chi nay đã hòa-thuận rồi, chúng ta sẽ nhờ sự sống của Con ấy mà được cứu là dường nào! (c 10)
Cho nên, như bởi một người mà tội-lỗi vào trong thế-gian, lại bởi tội-lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội… (c 12)
Vả, nếu bởi tội một người mà sự chết đã cai-trị bởi một người ấy, thì huống chi những kẻ nhận ân-điển và sự ban-cho của sự công-bình cách dư-dật, họ sẽ nhờ một mình Đức Chúa Jêsus-Christ mà cai-trị trong sự sống là dường nào! (c 17)
Vả, luật-pháp đã xen vào, hầu cho tội-lỗi gia-thêm; nhưng nơi nào tội-lỗi đã gia-thêm, thì ân-điển lại càng dư-dật hơn nữa, hầu cho tội-lỗi đã cai-trị làm nên sự chết thể nào, thì ân-điển cũng cai-trị bởi sự công-bình thể ấy, đặng ban cho sự sống đời đời bởi Đức Chúa Jêsus-Christ, là Chúa chúng ta. (c 20-21)
Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Chúng ta phải cứ ở trong tội-lỗi, hầu cho ân-điển được dư-dật chăng? 2Chẳng hề như vậy! Chúng ta đã chết về tội-lỗi, lẽ nào còn sống trong tội-lỗi nữa? (Rô-ma 6: 1-2)
Vì nếu chúng ta làm một cùng Ngài bởi sự chết giống như sự chết của Ngài, thì chúng ta cũng sẽ làm một cùng Ngài bởi sự sống lại giống nhau: Vì biết rõ rằng người cũ của chúng ta đã bị đóng đinh trên thập-tự-giá với Ngài, hầu cho thân-thể của tội-lỗi bị tiêu-diệt đi, và chúng ta không phục dưới tội-lỗi nữa. (c 5-6)
Vậy anh em cũng hãy coi mình như chết về tội-lỗi và như sống cho Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus-Christ. (câu 11)
Chớ nộp chi-thể mình cho tội-lỗi, như là đồ-dùng gian-ác, nhưng hãy phó chính mình anh em cho Đức Chúa Trời, dường như đã chết mà nay trở nên sống, và dâng chi-thể mình cho Đức Chúa Trời như là đồ-dùng về sự công-bình. (c 13)
Nhưng bây giờ đã được buông-tha khỏi tội-lỗi và trở nên tôi-mọi của Đức Chúa Trời rồi, thì anh em được lấy sự nên thánh làm kết-quả, và sự sống đời đời làm cuối-cùng. (c 22)
Vì tiền công của tội-lỗi là sự chết; nhưng sự ban-cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Đức Chúa Jêsus-Christ, Chúa chúng ta. (c 23)
Nhưng bây giờ chúng ta đã chết về luật-pháp, là điều bắt-buộc mình, thì được buông-tha khỏi luật-pháp đặng hầu việc Đức Chúa Trời theo cách mới của Thánh-Linh, chớ không theo cách cũ của văn-tự. (Rô-ma 7: 6)
Vì tội-lỗi đã nhân dịp, dùng điều-răn dỗ-dành tôi và nhân đó làm cho tôi chết. Ấy vậy, luật-pháp là thánh, điều-răn cũng là thánh, công-bình và tốt-lành. (c 11-12)
Vì tôi không hiểu điều mình làm: Tôi chẳng làm điều mình muốn, nhưng làm điều mình ghét. (c 15)
Vả, tôi biết điều lành chẳng ở trong tôi đâu, nghĩa là trong xác-thịt tôi, bởi tôi có ý-muốn làm điều lành, nhưng không có quyền làm trọn (c 18)
Vậy tôi thấy có luật nầy trong tôi: Khi tôi muốn làm điều lành, thì điều dữ dính-dấp theo tôi. (c 21)
Khốn-nạn cho tôi! Ai sẽ cứu tôi thoát khỏi thân-thể hay chết nầy? Cảm-tạ Đức Chúa Trời, nhờ Đức Chúa Jêsus-Christ, là Chúa chúng ta! (c 24-25)