Thánh Kinh Trắc Nghiệm

THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 107

Đáp án Bài 106:
1051.c 1052.c 1053.a 1054.b 1055.d 1056.d 1057.c 1058.b 1059.b 1060.c

In Bài học:
TKTN – Bài 107

Bài 107 – Ê-xơ-tê 1-3

Qua ngày thứ bảy, vua uống rượu hứng lòng rồi, bèn truyền cho Mê-hu-man, Bít-tha, Hạt-bô-na, Biếc-tha, A-bác-tha, Xê-thạt và Cạt-cách, tức bảy hoạn-quan hầu-chực vua A-suê-ru, dẫn hoàng-hậu Vả-thi đến trước mặt vua, đội mão triều hoàng-hậu, đặng tỏ ra phết lịch-sự của bà cho dân-sự và cho các quan-trưởng xem thấy; vì tướng mạo bà rất tốt-đẹp. Nhưng hoàng-hậu Vả-thi không khứng đến theo mạng của vua truyền bởi các hoạn-quan. Vua bèn nổi giận-dữ, phát nóng-nả trong lòng. (Ê-xơ-tê 1:10-12)

Nếu đẹp ý vua, khá giáng chiếu-chỉ, chép vào trong sách luật-pháp của nước Phe-rơ-sơ và Mê-đi, chẳng hề hay đổi đặng, rằng Vả-thi sẽ chẳng còn vào đến trước mặt vua A-suê-ru nữa; vua khá ban vị hoàng-hậu của Vả-thi cho một người khác tốt hơn nàng. (câu 19)

Người bảo-dưỡng Ha-đa-sa (tức là Ê-xơ-tê) con gái của cậu mình, vì nàng không có cha mẹ. Người thiếu-nữ ấy là tốt-tươi hình-dạng, đẹp-đẽ dung-nhan. Vậy, khi cha mẹ nàng đã qua đời rồi, Mạc-đô-chê nhận nàng làm con gái mình. (Ê-xơ-tê 2:7)

Ê-xơ-tê chẳng tỏ ra dân mình và quê-hương mình; vì Mạc-đô-chê có dặn nàng đừng tỏ ra cho ai biết. Mỗi ngày, Mạc-đô-chê đi dạo chơi trước sân của cung các phi-tần, để cho biết Ê-xơ-tê có bằng-yên chăng, và nàng sẽ ra thể nào. (c 10-11)

Vua thương-mến Ê-xơ-tê nhiều hơn các cung-nữ khác, và nàng được ơn tại trước mặt vua hơn những nữ đồng-trinh; vua đội mão triều-thiên trên đầu nàng, và lập nàng làm hoàng-hậu thế cho Vả-thi. (c 17)

Hết thảy thần-bộc ở tại nơi cửa vua đều cúi xuống lạy Ha-man; vì về phần người, vua đã truyền bảo như vậy. Nhưng Mạc-đô-chê không cúi xuống, cũng không lạy người. (Ê-xơ-tê 3: 2)

Khi Ha-man thấy Mạc-đô-chê không cúi xuống và không lạy mình bèn nổi giận-dữ. Người ta đã học cho Ha-man biết Mạc-đô-chê là người Giu-đa, nên người cho sự tra tay trên một mình Mạc-đô-chê là một sự nhỏ-mọn, người bèn tìm mưu giết hết thảy dân Giu-đa, là tông-tộc của Mạc-đô-chê, ở trong toàn nước A-suê-ru. (c 5-6)

Ha-man tâu với vua A-suê-ru rằng: Có một dân-tộc tản-mác, rải-rác ra giữa các dân-tộc trong những tỉnh của nước vua: luật-pháp của chúng nó khác hơn luật-pháp của các dân khác; lại chúng nó cũng không tuân theo luật-pháp của vua; dung chúng nó chẳng tiện cho vua. Nếu điều đó vừa ý vua, khá giáng chiếu-chỉ truyền tuyệt-diệt chúng nó đi; rồi tôi sẽ cân mười ngàn ta-lâng bạc phó vào tay những quan đốc-tư để đem vào kho vua. (c 8-9)

Vua nói với Ha-man rằng: Bạc đã ban cho ngươi, dân-sự cũng phó cho ngươi, để làm điều chi mặc ý ngươi. (c 11)

Rồi họ gởi các thơ bởi lính trạm cho các tỉnh của vua, đặng dạy-biểu rằng nhằm ngày mười ba tháng mười hai, tức là tháng A-đa, phải trừ-diệt, giết chết và làm cho hư-mất hết thảy dân Giu-đa trong một ngày đó, vô-luận người già kẻ trẻ, con nhỏ hay là đàn-bà, và cướp-giựt tài-sản của chúng nó. (c 13)

Các lính trạm vâng lịnh vua vội-vàng đi ra. Chiếu-chỉ nầy cũng truyền ra tại kinh-đô Su-sơ. Đoạn, vua và Ha-man ngồi lại uống rượu, còn thành Su-sơ đều hoảng-kinh. (c 15)

Ngày đăng: 08/08/2021