Thánh Kinh Trắc Nghiệm

THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 110

Đáp án bài 109:
1081.c 1082.c 1083.a 1084.a 1085.b 1086.b 1087.d 1088.d 1089.c 1090.d

In Bài học:
TKTN – Bài 110

Bài 110 – Rô-ma 10-12

Vì Đấng Christ là sự cuối-cùng của luật-pháp, đặng xưng mọi kẻ tin là công-bình. (Rô-ma 10:4)

Đạo ở gần ngươi, ở trong miệng và trong lòng ngươi. Ấy là đạo đức-tin mà chúng ta giảng-dạy. Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu; vì tin bởi trong lòng mà được sự công-bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu-rỗi. (câu 8-10)

Vì ai kêu-cầu danh Chúa thì sẽ được cứu. (c 13)

Nhưng họ chưa tin Ngài thì kêu-cầu sao được? Chưa nghe nói về Ngài thì làm thể nào mà tin? Nếu chẳng ai rao-giảng, thì nghe làm sao? Lại nếu chẳng ai được sai đi, thì rao-giảng thể nào? Như có chép rằng: Những bàn chân kẻ rao-truyền tin lành là tốt-đẹp biết bao! (c 14-15)

Như vậy, đức-tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao-giảng. (c 17)

Ta đã để dành cho ta bảy ngàn người nam chẳng hề quì gối trước mặt Ba-anh. (Rô-ma 11: 4)

Ôi! sâu-nhiệm thay là sự giàu-có, khôn-ngoan và thông-biết của Đức Chúa Trời! Sự phán-xét của Ngài nào ai thấu được, đường-nẻo của Ngài nào ai hiểu được! (c 33)

Vì, ai biết ý-tưởng Chúa, ai là kẻ bàn-luận của Ngài? Hay là ai đã cho Chúa trước, đặng nhận lấy điều gì Ngài báo lại? (c 34-35)

Vì muôn vật đều là từ Ngài, bởi Ngài, và hướng về Ngài. Vinh-hiển cho Ngài đời đời vô-cùng! A-men. (c 36)

Vậy, hỡi anh em, tôi lấy sự thương-xót của Đức Chúa Trời khuyên anh em dâng thân-thể mình làm của-lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là sự thờ-phượng phải lẽ của anh em. (Rô-ma 12:1)

Đừng làm theo đời nầy, nhưng hãy biến-hóa bởi sự đổi mới của tâm-thần mình, để thử cho biết ý-muốn tốt-lành, đẹp lòng và trọn-vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào. (c 2)

Vậy, nhờ ơn đã ban cho tôi, tôi nói với mỗi người trong anh em chớ có tư-tưởng cao quá lẽ, nhưng phải có tâm-tình tầm-thường, y theo lượng đức-tin mà Đức Chúa Trời đã phú cho từng người. (c 3)

Vả, như trong một thân chúng ta có nhiều chi-thể, và các chi-thể không làm một việc giống nhau, thì cũng vậy, chúng ta là nhiều người mà hiệp nên một thân trong Đấng Christ, và hết thảy chúng ta đều là các phần chi-thể của nhau. (c 4-5)

Vì chúng ta có các sự ban-cho khác nhau, tùy theo ơn đã ban cho chúng ta, ai được ban cho nói tiên-tri, hãy tập-nói theo lượng đức-tin; ai được gọi đến làm chức-vụ, hãy buộc mình vào chức-vụ; ai dạy-dỗ, hãy chăm mà dạy-dỗ; ai gánh việc khuyên-bảo, hãy khuyên-bảo; ai bố-thí, hãy lấy lòng rộng-rãi mà bố-thí; ai cai-trị, hãy siêng-năng mà cai-trị; ai làm sự thương-xót, hãy lấy lòng vui mà làm. (c 6-8)

Ngày đăng: 09/18/2021