Thánh Kinh Trắc Nghiệm
THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 45
Đáp Án Bài 44:
431.c 432.a 433.c 434.a 435.d 436.b 437.c 438.b 439.c 440.d
In Bài Học:
TKTN – Bài 45
Dân-số Ký 11-17
Thịt vẫn còn nơi răng, chưa nhai, thì cơn giận của Đức Giê-hô-va nổi lên cùng dân-sự, hành dân-sự một tai-vạ rất nặng. Người ta đặt tên chỗ đó là Kíp-rốt-Ha-tha-va ; vì tại đó người ta chôn dân-sự sanh lòng tham-muốn. Dân số 11:33-34)
Vả, Môi-se là người rất khiêm-hòa hơn mọi người trên thế-gian. (Dân số 12:3)
Tôi-tớ Môi-se ta không có như vậy, người thật trung-tín trong cả nhà ta. Ta nói chuyện cùng người miệng đối miệng, một cách rõ-ràng, không lời đố, và người thấy hình Đức Giê-hô-va. Vậy các ngươi không sợ mà nói hành kẻ tôi-tớ ta, là Môi-se sao? (7-8)
Ca-lép bèn làm cho dân-sự, đương lằm-bằm cùng Môi-se nín-lặng đi, mà nói rằng: Chúng ta hãy đi lên và chiếm xứ đi, vì chúng ta thắng hơn được (Dân số 13:30)
Chúng tôi có thấy kẻ cao-lớn, tức là con-cháu của A-nác, thuộc về giống giềnh-giàng; chúng tôi thấy mình khác nào con cào-cào, và họ thấy chúng tôi cũng như vậy. (33)
Xứ mà chúng tôi đã đi khắp đặng do-thám thật là một xứ rất tốt; nếu Đức Giê-hô-va đẹp lòng cùng chúng ta, ắt sẽ đem chúng ta vào xứ nầy mà ban cho; ấy là một xứ đượm sữa và mật. Chỉ các ngươi chớ dấy loạn cùng Đức Giê-hô-va, và đừng sợ dân của xứ, vì dân đó sẽ là đồ nuôi chúng ta, bóng che-chở họ đã rút đi khỏi họ rồi, và Đức Giê-hô-va ở cùng ta. Chớ sợ chi. Dân số 14: 7-9)
Đức Giê-hô-va vốn chậm nóng-giận và đầy ơn; hay xá điều gian-ác và tội-lỗi; nhưng không kể kẻ có tội là vô tội, và nhân tội tổ-phụ phạt con-cháu trải ba bốn đời. (18)
Trong mọi người đã thấy sự vinh-quang ta, phép lạ ta đã làm tại xứ Ê-díp-tô và nơi đồng vắng, là các người đã thử ta mười lần và đã không nghe lời ta, thì chẳng một ai sẽ thấy xứ mà ta thề hứa cho tổ-phụ chúng nó. Chẳng ai mà đã khinh ta sẽ thấy xứ đó đâu! Nhưng vì kẻ tôi-tớ Ca-lép ta không đồng lòng cùng chúng nó, theo ta một cách trung-tín, thì ta sẽ đem người vào xứ mà người đã có đi, và dòng-dõi người sẽ được xứ làm sản-nghiệp. (22-24)
Những người mà Môi-se đã sai đi do-thám xứ, khi trở về có xui cho cả hội-chúng lằm-bằm cùng Môi-se, và có phao-phản xứ, những người nầy đều bị một tai-vạ hành chết trước mặt Đức Giê-hô-va. Nhưng trong bọn người đi do-thám xứ, chỉ có Giô-suê, con trai của Nun, và Ca-lép, con trai của Giê-phu-nê, còn sống được, (36-38)
Nếu các kẻ đó chết như mọi người khác chết, nếu họ đồng chịu số-phận chung như mọi người, thì Đức Giê-hô-va không có sai ta. Nhưng nếu Đức Giê-hô-va làm một sự thật mới, nếu đất hả miệng ra nuốt họ và mọi món chi thuộc về họ, nếu họ còn đương sống mà xuống âm-phủ, thì các ngươi sẽ biết rằng những người nầy có khinh-bỉ Đức Giê-hô-va. Vừa khi Môi-se nói dứt các lời nầy, đất ngay dưới chân họ bèn nứt ra; hả miệng nuốt họ, gia-quyến và hết thảy phe Cô-rê cùng tài-sản của chúng nó (Dân số 16: 29-32)
Ngày mai, khi Môi-se vào Trại bảng-chứng xảy thấy cây gậy A-rôn về nhà Lê-vi đã trổ hoa: nó có nứt mụt, sanh hoa và trái hạnh-nhân chín. (Dân số 17:8)
Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy đem cây gậy của A-rôn để lại trước hòm bảng-chứng, đặng giữ làm một dấu cho con-cái phản-nghịch; ngươi phải làm cho nín đi những lời lằm-bằm đối nghịch cùng ta, hầu cho dân-chúng chẳng chết. (10)