Thánh Kinh Trắc Nghiệm
THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 117
Đáp án bài 116:
1151.b 1152.b 1153.c 1154.a 1155.d 1156.d 1157.c 1158.b 1159.b 1160.a
In Bài học:
TKTN – Bài 117
Bài 117 – Gióp 8-17
Kìa, Đức Chúa Trời chẳng từ-bỏ người trọn-vẹn cũng không giúp-đỡ kẻ hung-ác. (Gióp 8:20) Nếu muốn tranh-biện với Ngài, Thì một lần trong ngàn lần, loài người không thể đáp lời. Đức Chúa Trời có lòng trí-huệ và rất mạnh-sức: Ai cứng-cỏi với Ngài mà lại được may-mắn? (Gióp 9:3-4)
Vì Đức Chúa Trời chẳng phải loài người như tôi, mà tôi dám đối với Ngài, Để chúng ta cùng đi chịu phán-xét. (c 32)
Ước gì Chúa rút roi Ngài khỏi tôi, Khiến sự kinh-khiếp của Ngài chớ làm rối-loạn tôi nữa (c 34)
Chúa đã ban cho tôi mạng-sống và điều nhân-từ; Sự Chúa đoái-hoài tôi đã gìn-giữ tâm-hồn tôi. (Gióp 10: 12)
Nếu tôi phạm tội, Chúa sẽ xem-xét tôi, Chẳng dung-tha gian-ác tôi. Nếu tôi làm hung-ác, thì khốn cho tôi thay. (c 14-15)
Vì Ngài biết những người giả-hình, Xem thấy, tội-ác mà loài người không cảm-biết đến. (Gióp 11: 11)
Trong tay Ngài cầm hồn của mọi vật sống, Và hơi-thở của cả loài người. (Gióp 12:10)
Nơi Đức Chúa Trời có sự khôn-ngoan và quyền-năng; Mưu-luận và thông-minh đều thuộc về Ngài. Kìa, Ngài phá-hủy, loài người không cất lại được; Ngài giam-cầm người nào, không ai mở ra cho. (c 13-14)
Dẫu Chúa giết ta, ta cũng còn nhờ-cậy nơi Ngài (Gióp 13:15)
Loài người bởi người nữ sanh ra, sống tạm ít ngày, Bị đầy-dẫy sự khốn-khổ. Người sanh ra như cỏ hoa, rồi bị phát; Người chạy qua như bóng, không ở lâu-dài. (Gióp 14:1-2)
Nhưng bây giờ, Chúa đếm các bước tôi, Chúa há chẳng xem-xét các tội-lỗi tôi sao? (c 16)
Loài người là chi, mà lại là thanh-sạch? Kẻ do người nữ sanh ra là gì, mà lại là công-bình? (Gióp 15: 14)
Ngài làm cho tôi bị thương-tích nầy trên thương-tích kia, Xông vào tôi như một kẻ mạnh-bạo. Tôi đã may cái bao trên da tôi, Tôi hạ mặt tôi xuống bụi đất. Mặt tôi sưng đỏ lên vì cớ khóc, Bóng sự chết ở nơi mí mắt tôi; Mặc dầu tại trong tay tôi không có sự hung-dữ, Và lời cầu-nguyện tôi vốn tinh-sạch. (Gióp 16: 14-17)
Chánh giờ nầy, Đấng chứng tôi ở trên trời, Và Đấng bảo-lãnh cho tôi ở tại nơi cao. Các bạn-hữu tôi nhạo-báng tôi…Còn tôi hướng về Đức Chúa Trời mà khóc (c 19-20)
Vì ít số năm còn phải đến. Rồi tôi sẽ đi con đường mà tôi chẳng hề trở lại. (c 22)
Xin Chúa ban cho tôi một bằng-cớ; hãy bảo-lãnh tôi bên Chúa; Vì ngoài Chúa ai sẽ bảo-lãnh cho tôi? (Gióp 17:3)
Song người công-bình sẽ bền vững trong đường-lối mình, Và người có tay tinh-sạch sẽ càng ngày càng được mạnh-dạn. (c 9)