Thánh Kinh Trắc Nghiệm
THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 16
Đáp án Bài 15:
141.c 142.d 143.a 144.b 145.d 146.a 147.d 148.b 149.c 150.b
Tải bài học về:
Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hãy về, thuật lại cùng Giăng những điều các ngươi nghe và thấy: Kẻ mù được thấy, kẻ què được đi, kẻ phung được sạch, kẻ điếc được nghe, kẻ chết được sống lại, kẻ khó-khăn được nghe giảng tin lành. Phước cho ai chẳng vấp-phạm vì cớ ta! (Mat 11:4-6)
Quả thật, ta nói cùng các ngươi, trong những người bởi đàn-bà sanh ra, không có ai được tôn-trọng hơn Giăng Báp-tít, nhưng mà kẻ rất nhỏ hèn trong nước thiên-đàng còn được tôn-trọng hơn người. (11)
Lúc đó, Đức Chúa Jêsus nói rằng: Hỡi Cha! Là Chúa của trời đất, tôi khen-ngợi Cha, vì Cha đã giấu những điều nầy với kẻ khôn-ngoan, người sáng dạ, mà tỏ ra cho những con trẻ hay. Thưa Cha, phải, thật như vậy, vì Cha đã thấy điều đó là tốt-lành. (25-26)
Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên-nghỉ. Ta có lòng nhu-mì, khiêm-nhường; nên hãy gánh lấy ách của ta, và học theo ta; thì linh-hồn các ngươi sẽ được yên-nghỉ. Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ-nhàng. (28-30)
Phải chi các ngươi hiểu nghĩa câu nầy: Ta muốn lòng nhân-từ, không muốn của tế-lễ, thì các ngươi không trách những người vô-tội; vì Con người là Chúa ngày Sa-bát. (Mat 12:7-8)
Nầy, tôi-tớ ta đã chọn,
Là người mà ta rất yêu-dấu, đẹp lòng ta mọi đàng.
Ta sẽ cho Thánh-Linh ta ngự trên người,
Người sẽ rao-giảng sự công-bình cho dân ngoại.
Người sẽ chẳng cãi-lẫy, chẳng kêu-la,
Và chẳng ai nghe được tiếng người ngoài đường cái.
Người sẽ chẳng bẻ cây sậy đã gãy, chẳng tắt ngọn đèn gần tàn,
Cho đến chừng nào người khiến sự công-bình được thắng.
Dân ngoại sẽ trông-cậy danh người. (18-21)
Ấy vậy, ta phán cùng các ngươi, các tội-lỗi và lời phạm-thượng của người ta đều sẽ được tha; song lời phạm-thượng đến Đức Thánh-Linh thì sẽ chẳng được tha đâu. Nếu ai nói phạm đến Con người, thì sẽ được tha; song nếu ai nói phạm đến Đức Thánh-Linh, thì dầu đời nầy hay đời sau cũng sẽ chẳng được tha. (31-32)
Bởi vì do sự đầy-dẫy trong lòng mà miệng mới nói ra. Người lành do nơi đã chứa điều thiện mà phát ra điều thiện; nhưng kẻ dữ do nơi đã chứa điều ác mà phát ra điều ác. Vả, ta bảo các ngươi, đến ngày phán-xét, người ta sẽ khai ra mọi lời hư-không mà mình đã nói; (34-36)