Thánh Kinh Trắc Nghiệm

THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 96

Đáp án Bài 95:
941.d 942.b 943.b 944.a 945.c 946.a 947.d 948.c 949.a 950.d

In Bài học:
TKTN – Bài 96

Bài 96 – Công vụ 27-28

Ngày thứ ba, chúng ta dùng chính tay mình quăng đồ-đạc trong tàu xuống biển. Trong mấy ngày, mặt trời chẳng có, ngôi sao cũng không, mà bão thì vẫn thổi ào-ào luôn, đến nỗi chúng ta chẳng còn trông-cậy được cứu nữa. (Công vụ 27: 19-20)

Vì đêm nay, một thiên-sứ của Đức Chúa Trời, là Đấng ta thuộc về và hầu việc, có hiện đến cùng ta mà phán rằng: Hỡi Phao-lô, đừng sợ chi hết; ngươi phải ứng-hầu trước mặt Sê-sa; và nầy, Đức Chúa Trời đã ban cho ngươi hết thảy những kẻ cùng đi biển với ngươi. (câu 23-24)

Vậy, hỡi các ông, hãy vững lòng, vì ta có lòng tin-cậy Đức Chúa Trời rằng sẽ xảy ra như lời Ngài đã phán vậy; nhưng chúng ta chắc sẽ bị tấp lên một hòn đảo nào. (câu 25-26)

Vậy, ta khuyên các ngươi hãy ăn, vì thật là rất cần cho sự cứu của các ngươi và chẳng ai trong vòng các ngươi sẽ mất một sợi tóc trên đầu mình. Nói như vậy rồi, người bèn lấy bánh, đứng trước mặt mọi người, tạ ơn Đức Chúa Trời rồi, thì bẻ ra và ăn. Bấy giờ ai nấy đều giục lòng, và ăn. (câu 34-36)

Người truyền cho ai biết lội thì nhảy xuống nước trước đi mà lội vào bờ, và truyền cho những kẻ còn lại, người thì cỡi trên ván, kẻ thì cỡi trên miếng vách nát của chiếc tàu. Thế là ai nấy đều được lên bờ vô-sự vậy. (câu 43-44)

Nhưng Phao-lô rảy rắn lục vào lửa, chẳng thấy hề chi hết. 6Họ ngờ người sẽ bị sưng lên, hoặc ngã xuống chết tức thì; nhưng đã đợi lâu rồi, chẳng thấy hại chi cho người, bèn đổi ý mà nói rằng thật là một vì thần. (Công vụ 28: 5-6)

Vả, cha của Búp-li-u nầy đương nằm trên giường đau bịnh nóng-lạnh và bịnh lỵ. Phao-lô đi thăm người, cầu-nguyện xong, đặt tay lên và chữa lành cho. Nhân đó, ai nấy trong đảo có bịnh, đều đến cùng Phao-lô, và được chữa lành cả. (câu 8-9)

Anh em trong thành nầy nghe nói về chúng ta, bèn ra đến Phô-rum Áp-bi-u và chỗ Ba-Quán mà đón-rước chúng ta. Phao-lô thấy anh em, thì cảm-tạ Đức Chúa Trời và vững chí. (câu 15)

Ấy vì cớ đó mà tôi đã xin gặp anh em và nói chuyện với, vì là bởi sự trông-cậy của dân Y-sơ-ra-ên nên tôi mang lấy xiềng nầy. (câu 20)

Về phần đạo nầy, chúng tôi biết người ta hay chống-nghịch khắp mọi nơi. (câu 22)

Họ đã hẹn ngày với người, bèn đến thăm tại nơi nhà trọ rất đông; từ buổi sáng đến chiều, người cứ làm chứng và giảng-giải với họ về nước Đức Chúa Trời, lấy luật-pháp Môi-se và các đấng tiên-tri mà gắng sức khuyên-bảo họ về Đức Chúa Jêsus. Có người chịu tin lời người nói, có kẻ chẳng tin (câu 23-24)

Đức Thánh-Linh đã phán phải lắm, khi Ngài dùng đấng tiên-tri Ê-sai mà phán cùng tổ-phụ các ngươi rằng: Hãy đến nơi dân nầy và nói rằng:

Các ngươi lấy lỗ tai nghe mà chẳng hiểu chi; Lấy mắt xem mà không thấy gì. Vì lòng dân nầy đã nặng-nề; Họ bịt lỗ tai, Nhắm mắt lại. (câu 25-27)

Vậy, hãy biết sự cứu-rỗi của Đức Chúa Trời nầy đã sai đến cho người ngoại; những người đó sẽ nghe theo vậy. (câu 28)

Phao-lô ở trọn hai năm tại một nhà trọ đã thuê. Người tiếp-rước mọi người đến thăm mình, giảng về nước Đức Chúa Trời, và dạy-dỗ về Đức Chúa Jêsus-Christ cách tự-do trọn-vẹn, chẳng ai ngăn-cấm người hết. (30-31)

 

Ngày đăng: 05/12/2021