Thánh Kinh Trắc Nghiệm
THÁNH KINH TRẮC NGHIỆM 2000 – Bài 98
Đáp án Bài 97:
961.c 962.a 963.a 964.a 965.d 966.b 967.d 968.d 969.b 970.a
In Bài học:
TKTN – Bài 98
Bài 98 – Rôma 1-2
Nhờ Ngài chúng ta đã nhận-lãnh ân-điển và chức sứ-đồ, để đem mọi dân ngoại đến sự vâng-phục của đức-tin, vì danh Ngài. (Rôma 1:5)
Tôi mắc nợ cả người Gờ-réc lẫn người dã-man, cả người thông-thái lẫn người ngu-dốt. (câu 14)
Thật vậy, tôi không hổ-thẹn về Tin-lành đâu, vì là quyền-phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin (c 16)
Người công-bình sẽ sống bởi đức-tin (c 17)
Vì điều chi có thể biết được về Đức Chúa Trời thì đã trình-bày ra cho họ, Đức Chúa Trời đã tỏ điều đó cho họ rồi, bởi những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền-phép đời đời và bổn-tánh Ngài, thì từ buổi sáng-thế vẫn sờ-sờ như mắt xem-thấy, khi người ta xem-xét công-việc của Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được (c 19-20)
Vì họ dẫu biết Đức Chúa Trời, mà không làm sáng danh Ngài là Đức Chúa Trời, và không tạ ơn Ngài nữa; song cứ lầm-lạc trong lý-tưởng hư-không, và lòng ngu-dốt đầy những sự tối-tăm. Họ tự xưng mình là khôn-ngoan, mà trở nên điên-dại; 23họ đã đổi vinh-hiển của Đức Chúa Trời không hề hư-nát lấy hình-tượng của loài người hay hư-nát, hoặc của điểu, thú, côn-trùng. (c 21-23)
Những người đàn-ông cũng vậy, bỏ cách dùng tự-nhiên của người đàn-bà mà un-đốt tình-dục người nầy với kẻ kia, đàn-ông cùng đàn-ông phạm sự xấu-hổ, và chính mình họ phải chịu báo-ứng xứng với điều lầm-lỗi của mình. (c 27)
Tại họ không lo nhìn-biết Đức Chúa Trời, nên Đức Chúa Trời đã phó họ theo lòng hư-xấu, đặng phạm những sự chẳng xứng-đáng. (c 28)
Dầu họ biết mạng-lịnh Đức Chúa Trời tỏ ra những người phạm các tội dường ấy là đáng chết, thế mà chẳng những họ tự làm thôi đâu, lại còn ưng-thuận cho kẻ khác phạm các điều ấy nữa. (c 32)
Vậy, hỡi người kia, ngươi là ai mặc lòng, hễ đoán-xét kẻ khác thì không thể chữa mình được; vì trong khi đoán-xét họ, ngươi cũng lên án cho chính mình ngươi nữa, bởi ngươi đoán-xét họ, mà cũng làm các việc như họ. (Rôma 2: 1)
Ai bền lòng làm lành, tìm sự vinh-hiển, sự tôn-trọng và sự chẳng hề chết, thì báo cho sự sống đời đời; còn ai có lòng chống-trả, không vâng-phục lẽ thật, mà vâng-phục sự không công-bình, thì báo cho họ sự giận và cơn thạnh-nộ (c 7-8)